Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2021

TÔI PHẢI TRẢ CÔNG CỦA ÔNG BAO NHIÊU? - CÂU CHUYỆN CỦA PABLO PICASSO

 


TÔI PHẢI TRẢ CÔNG CỦA ÔNG BAO NHIÊU?

CÂU CHUYỆN CỦA PABLO PICASSO

 

Một người phụ nữ đang đi bộ trên đường phố Paris thì bắt gặp Picasso đang ngồi uống cà phê tại một quán cà phê. Lòng ham muón tiếp cận ông ta nên cô vượt qua sự ngại ngần.

“Ồ, thưa ông Picasso! Tôi thực sự là một người hâm mộ tranh của ông. Tôi không muốn làm phiền ông, nhưng tôi sẽ rất tiếc nếu không nhân cơ hội này để yêu cầu ông vẽ cho tôi một bức chân dung. Làm ơn đi ông, nó có ý nghĩa rất lớn đối với tôi. Tôi sẵn lòng trả tiền cho ông về bức tranh này! ”

Picasso đồng ý, và người phụ nữ ngồi gần ông ta.

Ông lấy ra một tờ giấy và một cây bút chì, và trong giây lát, bà ấy đã có một bức tranh Picasso vẽ chân dung của riêng mình.

"Ồ!" bà ấy thốt lên, “Đẹp quá, tôi rất vinh dự. Tôi sẽ trân trọng bức tranh này mãi mãi! Vậy tôi nợ ông bao nhiêu đây? ”

"Mười lăm nghìn franc," họa sĩ nói.  

“MƯỜI LĂM NGHÌN FRANCS hả?!? Nhưng ông chỉ mất ba phút!” bà ấy phản đối.

"Không, thưa bà, tôi đã mất cả cuộc đời."

BÀI KIỂM TRA KỲ LẠ

 

 

BÀI KIỂM TRA KỲ LẠ

 

Ngày xưa, ở ngoại ô một thành phố lớn ở Nhật Bản có một ngôi chùa cổ. Những cậu bé muốn học Phật pháp thường đến sống trong chùa từ khi còn nhỏ và học với sư trụ trì chùa đó.

 

Một ngày nọ, sư trụ trì ngôi chùa nhỏ này quyết định dạy cho các học trò nhỏ của mình một bài học. Ông tập hợp học trò quanh mình và nói, "Các học trò thân mến của thầy, như các con thấy, thầy đang già đi và chậm chạp,  không còn đủ sức để phục vụ Phật sự trong chùa như trước đây nữa. Thầy chưa dạy các trò phải làm việc để kiếm tiền, và vì vậy thầy nghĩ đến một việc có thể ngăn trường chúng ta đóng cửa."Các học mắt mở to ngạc nhiên..

 

"Thành phố gần chúng ta có rất nhiều những người giàu có với ví tiền đầy ắp không biết làm gì cho hết . Thầy muốn các con vào thành phố và theo chân những người giàu có khi họ đi qua những con phố đông đúc hoặc khi họ đi xuống những con hẻm vắng vẻ. Khi không ai nhìn, và chỉ khi không ai nhìn, các con phải lấy trộm ví của họ. Bằng cách đó, chúng ta sẽ có đủ tiền để duy trì trường học của mình."

 

"Nhưng thưa Thầy," các cậu bé hoài nghi đồng thanh lên tiếng:  "Thầy đã dạy chúng con rằng lấy bất cứ thứ gì không thuộc về mình đều là phạm tội."

 

"Vâng, quả thực là ta có dạy," vị sư già đáp. "Ăn trộm thứ  mình không thực sự cần thiết là điều sai trái. Và hãy nhớ rằng, không được để ai nhìn thấy! Nếu ai có thể nhìn thấy con, con không được ăn trộm! Các con hiểu không?"

 

Các cậu bé lo lắng nhìn từ người này sang người khác. Thầy yêu quý của họ đã nổi điên hay sao? Đôi mắt ông ánh lên vẻ cương quyết chưa từng thấy trước đây. "Vâng, thưa Thầy," học trò lí nhí đáp.

 

"Tốt," nhà sư nói. "Bây giờ bắt đầu đi, và nhớ rằng không được  để ai nhìn thấy!"

 

Các cậu bé đứng dậy và lặng lẽ bắt đầu ra khỏi chùa. Vị sư già chậm rãi đứng dậy và nhìn họ đi.

 

Khi quay vào trong, ông thấy một học sinh vẫn đang đứng lặng lẽ trong góc phòng. "Tại sao con không đi cùng các bạn khác?" ông hỏi cậu bé. "Con không muốn giúp ta cứu chùa sao?"

 

“Con muốn chứ, thưa Thầy,” cậu bé nói khẽ. "Nhưng Thầy nói rằng chúng con phải ăn cắp mà không bị nhìn thấy. Con biết rằng không có nơi nào trên thế gian mà con  không bị nhìn thấy, vì con luôn nhìn thấy chính mình."

 

"Xuất sắc!" Thầy giáo kêu lên. "Đó chỉ là bài học mà ta hy vọng các học trò của mình sẽ học được, nhưng con là người duy nhất lĩnh hội được. Hãy chạy đi và biểu các bạn quay lại chùa trước khi chúng ta gặp rắc rối."

 

Cậu bé chạy đi và tìm thấy những người bạn đang tụ tập nơi vừa khuất tầm nhìn của ngôi chùa. Họ đang lo lắng bàn luận với nhau xem phải làm gì. Khi các học trò  quay trở lại, Sư phụ nói với họ những lời cậu bé đã nói và tất cả học sinh đều hiểu bài học

 

(Dòng cuối tùy chọn: “Bất kể chúng ta làm gì, luôn có một phần của bản thân đang lặng lẽ quan sát và  biết điều đó đúng hay sai và có thể hướng dẫn chúng ta nếu chúng ta lắng nghe.)

 

https://www.uua.org/re/tapestry/children/tales/stories

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2021

Ngụ ngôn vùng Nam Á : QUẠ, NAI VÀ SÓI

 

Ngụ ngôn vùng Nam Á

QUẠ, NAI VÀ SÓI

 

Ngày xưa trong cánh rừng nọ có hai bạn thân thiết cùng sống với nhau, đó là Quạ và Nai. Một hôm Nai gặp Sói trong rừng và Sói muốn kết bạn với nó. Sau đó Nai đồng ý. Từ đó hai con vật thường xuyên gặp nhau. Quạ biết Nai có người bạn mới  mà Quạ đã biết từ lâu là rất gian ác và không trung thực, và nó cảnh báo với Nai không được thân thiện với sói.

 

Quạ nói "Sói giả vờ thân thiện chờ đến ngày nào đó khi bạn bị dính mắc vào thủ đoạn của nó, nó sẽ giết bạn." Dần dà, Nai tin vào trờ lừa phỉnh của Sói nên nó không nghe cảnh báo của Quạ. Nó đồng ý đến chỗ ở của Sói hằng ngày.

 

Một hôm Sói nhìn thấy một cái bẫy trong rừng, liền nghĩ rằng nó sẽ dẫn  Nai đến đó, và khi Nai bị dính bẫy, nó sẽ ăn thịt Nai. Để thực hiện ý định giết Nai, Sói đến thăm Nai, rồi nói với Nai rằng ở một chỗ trong rừng có thức ăn ngon lắm.

 

Không dễ kiếm được thức ăn, Nai nghe vậy rất vui mừng và đồng ý đi mà không biết  Sói dẫn đường mình vào bẫy. Và cuối cùng Nai đã bị sập bẫy. Vì sợ chết nên Nai kêu  Sói cứu . Sói giả vờ sợ người đến xem bẫy rồi vào rừng ẩn nấp chờ cho đến khi Nai bị giết  là lúc Sói sẽ ăn thịt nó..

 

Một hôm, đến tối không thấy Nai về, Quạ bay đi khắp nơi tìm Nai.  Đến  khu rừng mà Nai bị dính bẫy, Quạ nhìn thấy Nai và nói với nó "Bạn ơi! Tại sao bạn bị mắc bẫy? " Nai nói với Quạ: "Đây là lỗi của tôi vì đã tin Sói và đi cùng nó để kiếm thức ăn và bị mắc bẫy này, thế nhưng nó bỏ tôi lại đây và đi mất. Xin hãy cứu mạng tôi."

 

Quạ bảo Nai cách lừa người thợ săn,  nó nói "Khi thấy người thợ săn đến  xem  bẫy, bạn hãynằm im như một con nai chết không nhúc nhích, thậm chí không thở nữa! Người thợ săn sẽ chắc chắn rằng bạn đã chết rồi nên khi ông ta gỡ bẫy bạn ra, bạn sẽ nghe thấy tiếng tôi gáy, bạn liền đứng dậy và chạy vào rừng để tránh xa ông ta. " Nai đồng ý với kế hoạch của Quạ.

 

Khi người thợ săn đến xem bẫy, ông ta thấy một con nai bị bắt,  ông ta nghĩ rằng con nai đã chết. Ông gỡ con nai ra khỏi bẫy và đặt nó ở một bên, sau đó ông quan sát xung quanh, khi Quạ thấy người thợ săn không để ý đến Nai, nó gáy để cho Nai bỏ chạy và Nai chạy thật nhanh vào rừng.

 

Người thợ săn thấy Nai bỏ chạy liền cầm dao rượt theo ném dao về phía Nai, nhưng dao rơi trúng Sói đang chờ thịt Nai ở một bụi rậm gần bẫy, gươm trúng nhằm cổ Sói và giết chết hắn. Quạ hướng dẫn Nai đến khu rừng mà người thợ săn không thể giết nó nữa.

&

Truyện Quạ và Nai hay Quạ, Nai và Sói từ bộ sách  4 cuốn có tên Hitopadesha  bẳng tiếng Phạn (Sanskrit ) gồm hơn 40 truyện ngụ ngôn có nhân vật là động vật và người. Bản cổ nhất được tìm thấy ở Nepal vào thế kỷ 14. Nội dung các truyện liên quan đến sự khôn ngoan của đời sống thế tục và đã được dịch sang nhiều thứ tiếng.

 

Người dân các nước vùng Nam Á từ Nepal. Ấn Độ, Tích Lan đến Camphuchia… đều có thể kể được những truyện này theo một kiểu khác nhau và còn cho rằng những truyện  này là của nước mình.