Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Đêm mất ngủ tình cờ tìm được bài thơ bị bỏ quên



THƯ HỒI ÂM

Thế nào sang năm anh cũng về thăm 
để mừng sinh nhật em bốn sáu
để mừng em đủ chồng con cháu
để nghe lại giọng cười thuở mười sáu vẫn còn tươi


Còn nhớ không
sáng mùa xuân mình đi rong chơi
con đường ven sông qua làng dịu dàng nắng gió
em nhún nhẩy cười đùa nghiêng ngó
như con chim sâu trong vườn bưởi bên đường

Và đẹp làm sao cái tuổi thiên đường
ta lang thang qua những đồi tím sim mua chiều nhạt nắng
ngồi bên nhau hiên giáo đường yên vắng
em trong trắng thiên thần anh khờ khạo con chiên

Lại gặp nhau trên cầu Trường-tiền
dịu dàng bay tà áo trằng hồn nhiên
anh trao em chùm phượng hồng hái vườn cư xá
em cài lên tóc mình một đóa để làm duyên

Cánh phượng ép thuở nào chắc không còn nguyên
nhưng ký ức thuở hoa niên vẫn còn tươi rói
ba mươi năm biết bao điều chưa nói
gặp nhau lần này tâm sự sẽ triền miên.




2 nhận xét:

HAT CAT DIẸUEI SINH nói...

Thế này cũng nên mất ngủ mà.

GỔ nói...

Lãng mạn qúa anh hi.