(Đọc tập thơ “Giấc mơ hái từ cơn giông”
của Nhà thơ Lê Khánh Mai, NXB Hội Nhà văn, 2008)
NGUYỄN KHẮC PHƯỚC
Khi mùa thu đến, hình ảnh những chiếc lá vàng bay tơi tả giữa bão giông hay trôi vô định trong mưa lũ thường khiến người ta liên tưởng ngay đến kiếp phù du ngắn ngủi của đời người. Cũng với cảm nhận về lẽ vô thường của cõi nhân sinh, nhưng trong thơ Lê Khánh Mai hầu như không có bóng dáng một chiếc lá vàng, mà là những chiếc lá xanh đến hết mình hoặc rụng xuống bất thường khi đang tràn đầy nhựa sống. “Đời người như chiếc lá”, điều này Lê Khánh Mai không phải là người nói đầu tiên. Từ xưa đến nay, ở Việt Nam và trên thế giới nhiều người đã nói, hơn nữa từng có những nhà văn, nhà thơ nổi tiếng bởi tác phẩm viết về lá. Vậy mà những chiếc lá xanh nhỏ nhoi, bình dị trong tập thơ “Giấc mơ hái từ cơn giông” của chị vẫn được soi rọi bởi một góc nhìn mới, cách nói mới, chạm vào cõi sâu cảm xúc và suy tư của người đọc.