một thằng dân phố cháy túi
không dám ngồi nhà
sợ những người đưa hóa đơn xuất hiện
bạn réo đang ngồi nhậu quán nọ hè kia
bèn để lại điện thoại
cuốc bộ đến siêu thị gần nhất
cho đỡ tốn xăng
ngẩng cao đầu bước vô
vì không ai biết nó cháy túi
lên cầu thang cuốn
thoải mái ngắm chân dài
không mất tiền
loanh quanh ngắm hàng hóa
thiệt giả không cần biết
vì đâu có mua
không dám ngó bảng giá
khỏi phải kinh hãi vì mỗi tháng chúng tăng ba lần
trong khi lương nó mỗi năm chỉ tăng một lần
được đi bộ thể dục trong phòng máy lạnh
thơm tho
đỡ tốn tiền điện
lại tăng sức khỏe
đôi khi túng tiền lại hóa hay
chán rồi đàng hoàng đi ra
không ai biết nó cháy túi
thằng dân phố túi rỗng vào tiệm sách
thoải mái đọc thơ
không ai đòi tiền
thơ khen vợ đẹp con ngoan
thơ nuối mối tình đầu
thơ sầu vì tình cuối
không thơ nào thở than vì nghèo
thời nay người ta giàu hết trơn rồi
hay mắc kẹt gì không nói?
sao nó cứ cháy túi
tháng trước rồi tháng này
nửa tháng ăn cơm vợ
riết rồi thành quen
với thói ngụy tín
cháy túi cũng không sao
không ai biết mình cháy túi
hai tuần nữa lại có lương
thằng dân phố lẩm bẩm
cháy túi cũng không sao
không ai biết mình cháy túi
cháy túi lại hóa hay
và cuộc đời rồi cũng qua
chai lì với cháy túi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét