Thứ Ba, 8 tháng 11, 2016

CHÙM THƠ LUẬT ĐƯỜNG



LỜI VỢ DẶN

Tốt nhất là ông cứ ở nhà
Vui chơi với cháu, hát ka ra
Ra đường xe chật coi chừng quái
Vào quán ngưòi đông cảnh giác tà
Hàng xóm nhiều ông ưa cãi cọ
Bạn bè lắm kẻ thích ba hoa
Chú tâm ghi nhớ lời tôi dặn
Tốt nhất là ông cứ ở nhà
.
NKP


ĐỪNG GỌI THẦY CÔ GIÁO LÀ NGƯỜI ĐƯA ĐÒ
Láy ý từ bài "Người lái đò lài ai?" của tác giả Nguyễn Phúc Vĩnh Ba.

Thầy cô sao gọi kẻ đưa đò?

Nghe riết rồi quen, chẳng nghĩ cho!

Kẻ đổ mồ hôi, văn hóa ít

Người lao trí tuệ, cấp bằng to

Kẻ đưa khách tới là quên khách

Người dạy trò xong vẫn nhớ trò

Nghề giáo xếp vào lao động thấp!


Học đường xuống cấp thấy mà lo!

NKP


***

NGHỀ CAO QUÝ?
Họa thơ bác Tâm Giao-Nguyễn Văn Tương

Khổ cực ba lăm năm, thoát rồi
Sáu tư tuổi trọn cũng vừa trôi
Mưòi ba ký độn lưng chừng bụng
Năm sáu đồng lưong lẩn quẩn đời
Sáng sáng đạp xe tắt nhịp thở
Đêm đêm soạn án toát mồ hôi
Ai cho nghề giáo là cao quý
Quần quật như là cái máy thôi

NKP


Bài xướng:
CHO NGÀY 20/11

Phấn trắng bảng đen tạm biệt rồi
Mấy mười năm lẻ tháng ngày trôi!
Xa nơi danh lợi thân thư thái
Biệt chốn bon chen thấy khỏe đời
Thành bại khơi mào bao phiền phức
Hơn thua chất chứa những tanh hôi
Tách trà thơ phú vui bè bạn
Xin góp với đời có vậy thôi

Tâm Giao (8/11/20156)


***


Họa thơ bác Tâm Giao-Nguyễn Văn Tương.

Bài họa:
DƯỚI MÁI NHÀ CHUNG

Từ ngày lên mạng lập trang Phây
Bè bạn muôn phương tụ ở đây
Dịch giả, nhà thơ từ xứ Bắc
Nông dân, bác sĩ tận miền Tây
Luận bàn nghìn chữ văn còn cạn
Sáng tác trăm trang nghĩa chẳng đầy
Nếu lỡ mai nầy Phây bị cấm
Mối tình tri kỷ vẫn không lay
NKP
(31/10/16)



Thơ mời họa:
TÂM TÌNH

Tam gia lão hủ thích chơi phây
Bút nhóm Ba Tê thành lập đây
Trao gởi tâm tư qua chữ nghĩa
Buồn vui san sẽ chút riêng tây
Tình đời bát nước còn chưa cạn
Ý thức trùng khơi vẫn chất đầy
Trời đất chong chênh mùa biến đổi
Lòng ta thường lạc chẳng lung lay!


Tâm Giao (31/10/2016)

***

CHÂM CHẬM CHẬM
Tặng Bs Đỗ Thanh Sơn

Sáng nay gặp bác sĩ Đông y
Mở máy, vừa nghe khuyên, tốc ghi
Chậm dậy, chậm ngồi, chậm xỏ dép
Chậm nằm, chậm đứng, chậm rời đi
Khi ăn, nhai mỗi miếng nhàn nhã
Lúc uống, nhấp từng ngụm tý ty
Quên tuổi, quên sầu, quên tật bệnh
Tuổi già thanh thản sống, lo gì?
NKP


***

MỪNG TÂN GIA

Mừng bác Lư ta xây mới nhà
Vũng Tàu Bà Rịa chẳng chi xa
Ở gần cha mẹ lo chăm sóc
Sồng với cháu con giữ thuận hòa
Sáng sáng lên non càng khỏe gối
Chiều chiều ra biển được hồng da
Cùng vui hạnh phúc gia đình lớn
Xin nhớ đừng quên mấy bạn già


NKP


***

CHẲNG BẰNG GẦN

Từ ngày lên nét viết thơ văn
Bè bạn khắp miền đến mấy trăm
Hội bút Đà Giang xin tác phẩm
Thi đàn Sông Hậu hỏi bài đăng
Trường xưa họp mặt ông kêu bận
Lớp cũ sum vầy lão vắng tăm
Giường bệnh hắt hiu không kẻ viếng
Tri âm xa ngái chẳng bằng gần.
NKP

***



CHƯA SỐNG

Mộng đã bay vèo theo gió mây
Rớt từ cung Quảng xuống ngồi đây
Công danh phú quý chưa từng trải
Âm nhạc thơ văn chỉ lúc say
Bè bạn giao lưu chừng mấy đứa
Người thân thăm viếng được đôi ngày
Suốt đời hì hục lo cơm áo
Chưa sống cho mình đến một giây

NKP



THAN THÂN

Sức khỏe năm nay đã kém dần
Ốm đau nằm viện đến ba lần
Sưng viêm cổ họng không thèm nói
Lép kẹp dạ dày chẳng muốn ăn
Thuốc uống uống hoài bong miệng lưỡi
Kim tiêm tiêm mãi nát tay chân
Nội soi mê sáng, chiều châm chọc*
Thôi kệ, lo gì thêm khổ thân
___
*Nội soi mê: nội soi gây mê.



Không có nhận xét nào: