ĐÊM BỆNH
VIỆN
Hài kịch
ngắn
Tặng
Phòng Bảo hộ Lao động thuộc
Công ty Cổ phần Cao su Đà Nẵng,
Nhân vật:
Y tá nam, người
bị nạn tên Toàn, công nhân A (CN
A), công nhân B (CN B), công nhân C (CN C), chủ
tịch công đoàn (CTCĐ),
Thoa, mẹ của Thoa, cha của Thoa .
MÀN 1
Bài trí: Một
cái bàn, trên bàn có biển
ghi: Y TÁ TRỰC, một điện thoại
bàn kiểu cũ, một hộp đựng
xi-ranh và bông, một ghế dựa. Bên cạnh
bàn có một ghế dài. Trên tường có biển: KHOA CẤP CỨU.
Y tá: (Ngáp) Nãy giờ
cấp cứu mấy ca, vất
vả quá, đói rồi đây, chắc phải làm gói mì cua lót dạ, còn thức
chiến đấu cả đêm nữa
chứ.
(Tiếng
la bên ngoài: Cấp cứu, cấp cứu).
Ý tá : (Giật
mình đứng dậy, khoát hai tay lộ vẻ thất
vọng)
(Ba CN và CTCĐ khiêng một
băngca, trên đó có một người nằm).
Ý tá: Khiêng vô phòng, khiêng vô phòng. Tai nạn gì đây?
CN A: Máy cắt
đứt tay. Nặng lắm, nặng
lắm.
(Bệnh
nhân được khiêng ra phía
sau).
Ý tá: (Gọi
điện thoại) A lô. Y tá trực đây. Có bệnh nặng. Mời
bác sĩ về gấp. (Ra sau)
(Ba công nhân và chủ
tịch công đoàn trở lại sân khấu).
CN A: May quá. Bác sĩ tới
liền.
Ý tá : ( Vào sân khấu,
tay xách 1 cái xô, vừa chạy ra vừa nói) Một
anh chạy đi mua một xô nước đá, nhanh lên.
CN B: Trời
ơi! Tình cảnh thế này mà còn uống
trà đá!
Ý tá: Tầm
bậy! Để ngâm cái tay đứt lìa, nếu không thì hoại tử là vứt,
rõ chưa?
CN B: Rõ, xin tuân lệnh.
CTCĐ: Để
tôi đi mua. (Cầm lấy xô và chạy đi).
(Y tá ra sau. Thoa vào ngồi
trên ghế dài, không ai
chú ý. Ba công nhân và CTCĐ đứng
nói chuyện).
CN A: Toàn là vua cẩn
thận sao bữa nay kỳ cục vậy không biết.
CN B: Sáng nay nó ngồi
uống cà phê với tao, nó làm luôn hai ly, còn
kêu thêm trà đá, chắc trưa nay mất ngủ,
không ít thì nhiều cũng ảnh hưởng đến
sự tập trung chú ý.
CTSĐ (Xách xô đá, mang vào phía hậu trường
rồi ra đứng phía sau 3 CN, một tay quạt, một tay cầm
cổ áo lắc lắc, miệng
thở).
CN C: Chiều
hôm nay trước khi vào ca
nó nói chuyện hôn nhân của nó không được suôn sẻ. Bà mẹ cô gái coi tuổi
hai đứa không hạp. Thấy nó buồn
như người mất hồn.
Tao nói chán chi con gái trong nhà máy xinh đẹp
dễ thương mà không ưng, lại ưng
người đâu đâu làm sao anh
em giúp đỡ mầy được. Nó làm thinh. Tao nói bỏ mẹ đám đó đi, để
tao làm mai con Nga bên tổ
chị Huệ cho, thấy nó ngó ngó mầy hoài, chắc là ưng mầy
rồi đó. Nó cũng làm
thinh, mặt rầu như muốn
ca bài “ Thôi chia ly từ
đây” (Hát: Thôi chia tay nhau từ
đây, nghe nước mắt vây quanh, biết lỡ yêu đương
sẽ đau thương suốt cả
cuộc đời. Nhưng mấy
khi tình đầu kết thành duyên mong ước, mấy khi tình đầu
kết trọn mộng đâu em…).
CN A: (Cắt
ngang) Lộn rồi cha. Đó là bài “Người đi ngoài phố” của Đàm Vình Hưng.
CN B. Tầm
bậy luôn. Bài hát này có
từ xửa từ xưa,
khi Đàm Vình Hưng còn chưa đẻ, làm sao sáng tác bài đó được)
CTCĐ (Đã ra đứng
phía sau nghe ba CN cãi nhau) Thôi đừng
cãi nhau lung tung. Vậy
tai nạn này là do tâm lý
cá nhân bị xáo trộn nên giảm tập trung chú ý. Đây là bài học nhớ đời,
mấy chú thấy chưa? Trước
khi vào ca, mấy chú phải tạm thời
“tắt lửa lòng” và “cắt đứt dây chuông”, một
trăm phần trăm tập trung vào công việc thì tai nạn sẽ rất
khó xảy ra. Nhà máy chỉ khắc phục
nguyên nhân khách quan chớ
nguyên nhân chủ quan thì
đang …nghiên cứu. Ngày xưa đôi khi mình cũng mất tập trung, sau đó phải
theo học một khóa thiền mới đỡ.
CN A: Hèn gì anh hiền
như cọp.
CN B: Chuyện
này xin anh bỏ qua đừng báo cáo, nếu không thì nó mất việc luôn.
CTCĐ: Mấy
chú khỏi lo. Bất cứ tai nạn
lao động nào cũng có
nguyên nhân chủ quan hết nhưng cấp
trên không quy kết mà
thôi. Mấy chú tưởng dễ qua mắt
lãnh đạo sao? Lãnh đạo phải có nhân đạo.
Không nhân đạo thì ai làm
việc cho mình.
Ba CN: Hoan hô chủ
tịch công đoàn.
Y tá (xuất
hiện): Bệnh nhân cần tiếp máu, ai sẵn
sàng cho máu đưa tay lên?
(Ba CN và CTCĐ đưa
tay lên).
Y tá hỏi
CTCĐ: Anh máu gì? A, B, AB hay O?
CTCĐ: AB.
Y tá. Bệnh
nhân máu B. Vậy anh không
thể cho máu.
Y tá (hỏi
CN A): Anh máu gì?
CN A: Em không biết.
CN B: Nó máu dê, thấy
gái là con mắt nó chớp chớp sáng rực.
Y tá (hỏi
CN B): Anh máu gì?
CN B: Em không biết.
CN A: Nó máu sở
khanh. Tán được con nào
ít bữa là bỏ ngang, chạy theo con khác.
Y tá: Mời
hai anh đến khoa huyết học thử
máu. Anh máu gì? (Hỏi CN
C)
CN C: Em không máu.
Ý tá: Không máu sao anh sống
được?
CN C: Em máu không.
Y tá: Không phải
máu không mà là máu Ô. Mời
anh lên lên khoa huyết học hiến máu. (Với
CTCĐ) Nhờ anh báo với anh em trong nhà máy ai muốn hiến máu cứ
lên thẳng khoa huyết học. (Nói xong lui ra)
Thoa: Cho em hiến
máu với.
CTCĐ: Cô là ai?
Thoa: Em là người
dân bình thường, thấy tai nạn quá nặng
nên em hiến máu.
CTCĐ: Cám ơn
cô. Cô cứ đợi anh em công nhân nhà máy
chúng tôi hiến máu xong
đã nhé. Tôi phải lên khoa
huyết học để xem anh em đến
đông chưa. (Nói xong, lui
ra)
Mẹ
Thoa (xuất hiện): Thoa, con làm gì ở đây?
Cô gái: Mẹ
đến đây làm gì?
Mẹ
Thoa: Mẹ đi tìm con từ sáng đến giờ.
Mấy người trong xóm nói thằng Toàn bị thương nên mẹ
biết chắc chắn con đang ở
bệnh viện. Thôi về đi con, không được quan hệ với thằng
Toàn này nữa. Mẹ đã đi coi mấy ông thầy rồi, ông nào cũng nói hai đứa bây tuổi
kị nhau khiếp lắm. Nó tuổi
cọp, con tuổi lợn thì nó sẽ
vồ và nhai sống nuốt tươi
con mà thôi (hai tay vồ,
miệng nhe răng, nhai).
Thoa: Mẹ
thấy có ai nhai người ta như vậy chưa?
Mẹ
Thoa: Xưa nay có ai tuổi Dần lấy
tuổi Sửu đâu mà biết. Thầy nói có sách có vở,
làm gì sai được. Mẹ nói dứt khoát không là không. Bây giờ nó mất một
tay rồi, mầy lấy nó mà nuôi báo cô cả đời
hay sao?
Thoa: Mất
một tay thì làm việc khác, đời nào nhà máy người ta bỏ công nhân của
mình chết đói đâu mà lo.
Mẹ
Thoa: Con này cứng đầu quá. Mẹ nó nói mà cứ cãi ông ổng. Thôi về đi về đi.
Thoa: Con đợi
hiến máu xong mới về.
Mẹ
Thoa: Trời ơi, lại còn hiến
máu hiến me. Có về không mẹ cắn lưỡi
chết bây giờ. (Le lưỡi giả
bộ cắn)
Thoa : Thôi con về
đây (đi khỏi sân khấu)
Cha Thoa: (Xuất
hiện) Bà làm cái gì kỳ cục vậy?
Mẹ
Thoa: Tôi đi khám họng.
Cha Thoa: Bà cứ
ra rả suốt ngày như thế thì khám cũng vô ích.
Mẹ
Thoa: Tôi ra rả chuyện gì ông nói nghe coi?
Cha Thoa: Chuyện
con Thoa với thằng Toàn chớ chuyện gì.
Mẹ
Thoa: Thì tôi cấm tụi nó lấy nhau, ông làm gì tôi.
Cha Thoa: Bà khám họng
mà tới khoa cấp cứu này làm gì?
Mẹ
Thoa: Ông tới đây làm gì?
Cha Thoa: Bà tới
đây làm gì?
Mẹ
Thoa: Ông tới đây làm gì?
Cha Thoa: Bà tới
đây làm gì?
Mẹ
Thoa: Tui tới đây đuổi con Thoa về, không cho nó hiến máu để cứu
thằng Toàn. Ông nghe chưa?
CTCĐ: ( Xuất
hiện sẵn khi hai ông bà đang cãi
nhau) Dạ thưa hai bác, con nghe hết rồi. Thưa
hai bác, con đây là chủ tịch công đoàn nhà máy lớn nhất thành phố
và đồng thời là ủy viên ban chấp
hành công đoàn thành phố
xin đọc bản luận tội
như sau:
1. Xét điều
9 chương 2 luật hôn nhân của nước Cọng
Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam quy định nam 20 tuổi và nữ 18 tuổi
có quyền kết hôn và việc kết hôn hoàn toàn tự
nguyện, không ai được cưỡng ép hoặc
cản trở. Như vậy
ông bà đã vi phạm pháp luật.
2. Xét nội
quy bệnh viện về việc
hiến máu nhân đạo là hoàn toàn tự nguyện, không được
ai ngăn cản nhưng ông bà đến đây để ngăn cản
con gái ông bà hiến máu
nhân đạo. Như vậy ông bà đã vi phạm
việc hiến máu nhân đạo.
3. Xét nguyên nhân tai nạn
của anh Toàn là do vấn đề hôn nhân của
anh và chị Thoa bị cản trở
khiến anh bị trầm cảm,
u buồn, mất thăng bằng về tâm lý khiến
mà sinh ra tai nạn. Vậy ông bà cũng có lỗi trong tai nạn này.
4. Xét rằng
bệnh viện là nơi cần
sự yên tĩnh để bệnh nhân chữa
bệnh nhưng ông bà tới đây cãi cọ, phá rối trật
tự an ninh, ngăn cản ý bác sĩ làm việc, chúng tôi sẽ nhờ bảo
vệ mời ông bà đến đồn công an để
nộp phạt.
Chúng tôi xin đưa
toàn bộ vụ này ra tòa để ông bà phaỉ chịu sự
trừng phạt của pháp luật
và sự lên án của công luận.
Mẹ
Thoa: Chết cha rồi ông ơi. Vậy
nãy giờ mình vi phạm pháp luật mà không biết. Tại ông nhà tôi hết
trơn, tôi không có tội chi.
Cha Thoa: Tại
vì bà vợ tôi hết trơn, tôi không có tội
chi. Tại bà không đồng ý cho hai đưa lấy nhau mới
sinh chuyện thế này đây.
Mẹ
Thoa: Bây giờ tôi đồng ý cho hai đưa lấy nhau, ông có đồng
ý không?
Cha Thoa: Tôi đồng
ý cả hai tay.
CTCĐ: Thưa
hai bác, con xin làm chứng
và xin xóa bỏ bản cáo trạng. Xin mời hai bác về nhà nghỉ.
(Hai ông bà kéo nhau đi khỏi
sân khấu).
CTCĐ: (Một
mình, tỏ vẻ vừa thắng
lợi) Ha ha. Mình mới diễn kịch
lần đầu mà đã thành công. Thế là thằng Toàn sắp
được vợ rồi.
Ý tá (xuất
hiện): Báo cáo anh chủ tịch công đoàn, cuộc
giải phẩu nối tay anh Toàn đã thực hiện
xong, hiện anh đã được đưa qua phòng hồi
sức.
CTCĐ: Cái tay có nối
vào được không anh?
Y tá: Đây là cuộc
phẩu thuật khó khăn nhất lần đầu
tiên xảy ra ở bệnh viện
chúng tôi. Ê-kíp bác sĩ cùng ý tá đã nỗ
lực hết mình để hoàn thành nhiệm vụ. Kết
quả cánh tay đứt đoạn của
anh Toàn đã nối liền từ xương,
mạch máu cho đến thịt da. Hy vọng
chỉ trong hai tuần nữa anh Toàn sẽ
xuất viện với cánh tay lành lặn.
Xin chúc mừng anh và nhà
máy.
CTCĐ: Chúng tôi vô cùng biết
ơn quý bác sĩ và y tá của bệnh viện
đã nỗ lự hết mình để
cứu cánh tay của bạn tôi. Tôi sẽ
về báo cáo lại với ban lành đạo
nhà máy và lãnh đạo chúng
tôi sẽ đến tận đây để
cám ơn quý vị.
(Cả
hai đi khỏi sân khấu)
MÀN 2
Bài trí: Bàn ghế
như trên nhưng thay biển KHOA CẤP CỨU bằng
KHOA HỘ SẢN
Toàn bước
vào sân khấu, tay xách lồng cơm, tay xách cái mền,
bỏ lồng cơm và cái mền
xuống rồi ngồi xuống
bên cạnh, đưa một bàn tay ra, mở
ra, nắm lại nhiều lần
như đang tập cử động.
CTCĐ và Ba công nhân xuất
hiện.
CTCĐ: Toàn đây rồi.
Vợ chú sắp sanh chưa? Tui tui tới động viên chú đây.
Toàn: Hy vọng
chừng nửa tiếng nữa
anh ạ.
CN A: Tay mầy
ra sao rồi?
Toàn: Ổn
rồi. Mầy đưa cái gì tao bóp cho mầy xem.
CN A: Trời
ơi. Về hỏi vợ
mầy có cái gì cho mầy bóp chớ sao lại hỏi
tao? Mầy bóp liên tục như vậy
vợ mầy chịu sao nổi?
Toàn: Vợ
tao bắt tao bóp thường ngày đó mầy. Bả khoái lắm.
Mầy biết tao bóp gì không? Nhồi bột cho vợ
tao làm nồi bánh canh
gánh đi bán.
CN A: Hóa ra mầy
vừa bóp bột vừa tập
phục hồi chức năng bàn tay.
Toàn: Mấy
bửa nay vợ tao nghỉ sanh không làm bột nữa nên tao bóp không thế này đây.
CN B (hỏi
Toàn): Thôi ngưng chuyện bóp biếc đi. Mầy ưng
con gái hay con trai?
Toàn: Miễn
sao mẹ tròn con vuông là
tốt, trai gái gì cũng được.
CN B: Tao chỉ
ưng con trai. Trai là số một, gái mà chi. Đứa
nào có củ lẳng ấy thì con tui.
CN C: Tao chỉ
ưng con gái. Gái là số một, trai mà chi. Đứa
nào có bươm bướm ấy thì con tui.
CTCĐ: Trái gái là chuyện
trời cho, ưng sao được? Trai mà chi, gái mà chi.
Con nào có nghĩa có nghì thì hơn.
Toàn: Bây giờ
tui xin kết hợp ba câu của các anh để biến thành ca khúc nhạc
rap, chúng ta cùng hát, được
không?
Tất cả : Được.
(Tất cả 5 người đứng
hàng ngang, lần lượt hát theo điệu nhạc rap, tay chỉ
vào mặt nhau và chỉ vào vào khán giả)
Toàn: (Hô: một,
hai, ba)
CN B: Trai là số
một, gái mà chi. Đứa nào có củ lẳng ấy
thì con tui.
CN C: Gái là số
một, trai mà chi. Đứa nào có bươm bướm ấy
thì con tui.
Toàn: Trai mà chi, gái mà chi. Miễn là trót lọt,
ấy thì khỏe re.
(5 người
cùng đồng ca)
Trai mà chi, gái mà chi. Đứa
nào có nghĩa có nghì thì hơn.
CTCĐ: Để
đoán thử con của Toàn trai hay gái, mình đề nghị trò chơi
này. Trừ Toàn ra, 4 chúng
ta chia làm 2 phe bắt
thăm. Mình sẽ làm 4 thăm,
2 thăm trai, 2 thăm gái. Chốc
nữa vợ Toàn sanh, 2 bạn trật sẽ
đãi 2 bạn trúng. Được chưa?
(CTCĐ lấy
4 tờ giấy nhỏ, viết
lần lượt 2 thăm trai, 2 thăm gái, vừa viết vừa
nói, vừa vo rổi bỏ vào mũ, xóc mũ) Thăm này Gái. Gái nữa. Thăm này trai. Trai nữa. Xong rồi, các chú bắt thăm đi.
CN A (bắt
thăm và mở ra): Trai, he
he, đúng ý em rồi.
CN B (bắt
thăm và mở ra): Gái, he
he, y chang ý mình.
CN C (bắt
thăm và mở ra): Trai, y
chang ý tui.
CTCĐ (bắt
thăm và mở ra): Gái, các
chú thấy chưa? Bây giờ chúng ta đứng ra hai phe cho rõ ràng đi.
Chốc nữa lại cãi lộn
thêm mệt.
(4 người
chia 2 phe đứng ra hai
bên sân khấu)
Y tá (xuất
hiện): Tin mừng, tin mừng. (Tất cả
5 người chụm lại quanh y tá). Vợ
anh Toàn vừa sinh được một cháu…
Phe trai : Trai
Phe gái: Gái
(Hai bên cãi qua lại
vài lần)
Ý tá: Im lặng
nghe đây. Vợ anh Toàn vừa anh được một
cháu gái khỏe mạnh, cực kỳ dễ
thương.
(2 người
phe trai xụm xuống, 2 người phe gái lôi hai người phe trai đi. Toàn ôm mền và cặp lồng
chạy theo y tá)
HẠ MÀN