Chuyện cổ Hàn Quốc
CHIẾC GƯƠNG SOI MẶT
Ở một làng quê nọ có anh học trò muốn làm quan. Một
hôm anh từ giã gia đình để lên kinh đô dự thi. Ở kinh đô, khi đi qua một
cửa hàng, anh trông thấy một vật nhỏ phản chiếu ánh sáng. Anh nhìn vào bề mặt phẳng láng và ngạc nhiên thấy mặt mình hiện ra rõ ràng trong đó. Trước đây, anh
đã từng thấy mặt mình trong chậu rửa mặt nhưng không được rõ như vậy. Anh liền
mua cái đó và mang về làng.
Ở nhà, anh không cho bất cứ ai xem, mà bí mật bỏ
trong ngăn kéo, lâu lâu lại mở ra nhìn và mỉm cười. Vợ anh thấy cử chỉ kỳ cục của
anh nên tò mò muốn khám phá. Đợi anh đi vắng, chị ta mở ngăn kéo và trông thấy
một vật có một mặt trơn láng, nhìn vào thì thấy một phụ nữ trẻ mở to mắt ngạc nhiên nhìn mình. Chị
liền kêu mẹ chồng: Mẹ ơi, chồng con mang một con vợ bé trẻ đẹp từ Seoul về đây.
Bà mẹ chồng nghe con dâu gọi liền đến cầm
cái vật đó lên xem và nói: Tao có thấy con gái trẻ đẹp nào đâu, đó là bà già ở
làng bên qua thăm tao.
Nghe hai mẹ con ồn ào, ông cha chồng đến hỏi việc
gì. Cầm cái vật lạ lên xem, ông liền mang bỏ lên ban thờ, vừa khóc vừa lạy: Cha
ơi, có chuyện gì không hay mà cha về đây. Con có làm điều gì sai thì xin cha cho
biết để con sửa chửa.
Con dâu lấy làm lạ, không hiểu tại sao ông bố chồng
mình lại cho đó là cha mình và vái lạy kì cục vậy. Chính mắt chị đã thấy con
đàn bà trẻ đẹp trong đó mà. Chị lấy lại vật kia và nhìn. Đúng rồi, nó lại hiện ra đây. Chị chưởi mắng nó là
đồ ma quỷ biến hình, nó cũng bắt chửi lại chị, trợn mắt, nghiến răng như chị. Chị
làm gì, nó làm nấy. Quá tức giận, chị liền ném vật lạ xuống đất và nó vở tan
tành.