Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2025

Truyện cổ Brazil: LÝ DO HỔ VÀ HƯƠU SỢ NHAU




Truyện cổ Brazil

LÝ DO HỔ VÀ HƯƠU SỢ NHAU

 

Ngày xửa ngày xưa, trong rừng nọ có một con hươu đực to lớn đẹp trai sở hữu cặp sừng phân nhiều nhánh. Một ngày nọ, hươu tự bảo: “Ta mệt mỏi vì không có nhà cho riêng mình nên cứ sống rày đây mai đó. Ta sẽ xây cho ta một ngôi nhà." Hươu tìm trên mọi ngọn đồi, trong mọi thung lũng, bên dòng suối và dưới mọi tán cây để tìm một nơi thích hợp. Cuối cùng, nó tìm dược một nơi vừa phải: Không quá cao, cũng không quá thấp, không quá gần suối và không quá xa suối, không dưới tán cây quá rậm rạp và không ở nơi  nắng gắt. “Ta sẽ xây nhà ở đây,”  nó nói, và bắt đầu dọn chỗ ngay lập tức. Hươu làm việc cả ngày và không đi  đâu cho đến tối.

 

 

Vào thời gian ấy, tại chính khu rừng đó có một con hổ to lớn đẹp trai, với hàm răng sắc nhọn và đôi mắt sáng quắc, vẻ độc ác. Một ngày nọ, hổ tự bảo: “Ta mệt mỏi vì không có nhà của riêng mình, đành phải sống quanh quẩn ở bất cứ đâu! Ta sẽ xây cho  chính ta một ngôi nhà." Thế là hổ bắt đầu tìm kiếm một nơi để dựng ngôi nhà của mình. Hổ kiếm trên mọi ngọn đồi, trong mọi thung lũng, bên dòng suối và dưới mọi tán cây. Cuối cùng, hắn tìm thấy một nơi vừa phải. Không quá cao cũng không quá thấp, không quá gần và không quá xa một con suối, không dưới tán cây quá rậm rạp và cũng không xa những tán cây để phải ở ngoài nắng gắt. Hổ tự nhủ: “Ta sẽ xây nhà ở đây. Nơi này đã sẵn sàng cho ta vì ở đây không có nhiều bụi rậm." Hắn bắt đầu ngay lập tức và hoàn thành việc dọn dẹp nơi này sau một dêm. Đến khi trời sáng, hắn bỏ đi. 

 

Vào ban ngày, hươu trở lại tiếp tục công việc cho ngôi nhà mới của mình. “Hừm,” nó nói khi nhìn vào bãi đất trống. “Ai đó đã giúp ta. Nơi này đã được giải phóng mặt bằng và sẵn sàng để ta xây dựng nền móng.”

 

Hươu bắt đầu ngay lập tức và làm việc cả ngày. Đến tối, khi đặt nền xong, nó bỏ di.

 

Vào ban đêm, hổ đến làm việc tại ngôi nhà mới của hắn. “Hừm,” hắn nói khi nhìn vào nền nhà. “Ai đó đã giúp ta. Nền móng của ngôi nhà đã được đặt xong.” Hổ bắt đầu làm việc và xây dựng các vách tường của ngôi nhà. Hắn làm việc cả đêm và bỏ đi lúc rạng sáng, để lại ngôi nhà với các vách tường đã hoàn thiện. Có một cửa lớn và một cửa sổ nhỏ ngộ nghĩnh ở bên cạnh.

 

Vào rạng sáng, hươu trở lại làm việc nhà của mình. Khi nhìn thấy các vách tường, nó dụi mắt vì nghĩ rằng mình đang mơ. Các mặt của ngôi nhà được hoàn thiện với một cửa lớn và một cửa sổ nhỏ ngộ nghĩnh. “Chắc chắn có ai đó đã giúp ta,” nó tự nói và bắt đầu làm việc để lợp mái nhà. Hươu làm việc quần quật cả ngày và đến khi mặt trời lặn, căn nhà lợp xong bằng cỏ khô. “Ta có thể ngủ trong nhà riêng của mình đêm nay,” nó nói, và sau đó, dọn giường trong góc và chẳng mấy chốc đã ngủ say.

 

Đến tối, hổ trở lại làm việc ở ngôi nhà mới của mình. Khi nhìn thấy nhà, hắn dụi mắt vì nghĩ rằng mình đang mơ. Căn nhà đã được lợp bằng cỏ khô.

 

“Chắc chắn có ai đó đã giúp ta,” hổ tự bảo khi bước vào cửa. Cảnh đầu tiên hắn nhìn thấy khi bước vào cửa là một con hươu sừng to đang ngủ say trên giường trong góc. "Mầy là ai và đang làm gì trong nhà của tao?" hắn xổ giọng trầm nhất của mình.

 

Hươu giật mình thức dậy. "Mầy là ai và đang làm gì trong nhà của tao?" hươu đực nói bằng giọng trầm nhất của mình.

 

“Đây không phải là nhà của mày. Đây là của tao. Tao đã tự mình xây dựng nó,” hổ nói.

 

“Đây là nhà của tao,” hươu nói. "Tao đã tự mình xây dựng nó."

 

“Tao đã phát quang và dọn dẹp khu đất,” hổ nói, “Tao xây tường các bên và làm cửa ra vào và cửa sổ.”

 

“Tao đã bắt đầu dọn dẹp khi đất còn hoang,” hươu nói. "Tao đặt nền móng và lợp mái nhà bằng cỏ khô."

 

Hươu đực và hổ cãi nhau suốt đêm, không ai chịu thua ai. Vào lúc bình minh, chúng quyết định rằng chúng sẽ sống cùng nhau ở đó.

 

Đêm hôm sau, hổ nói với hươu đực, “Tao sẽ đi săn. Mầy lấy nước và chuẩn bị sẵn củi để đốt lửa. Tao đói lắm khi trở về.”

 

Hươu đực đã chuẩn bị sẵn củi và nước.  Gần tối,  hổ quay lại. Hắn mang về nhà cho bữa tối xác một con hươu đực thật đẹp. Hươu đực không thèm ăn và đêm đó nó không ngủ giấc nào.

 

Ngày hôm sau, hươu đực nói rằng nó sẽ đi săn. Nó bảo hổ hãy chuẩn bị sẵn củi và nước khi nó quay lại. Hổ đã chuẩn bị sẵn củi và nước. Hươu đực quay trở lại, mang theo xác của một con hổ lớn.

 

“Ta gần như chết đói,” hươu nói. "Chúng ta hãy ăn tối ngay lập tức." Con hổ không thèm ăn và không ăn miếng nào.

 

Đêm đó cả hổ và hươu đực đều không thể ngủ giấc nào. Hổ sợ  hươu đực sẽ giết hắn nếu hắn nhắm mắt trong một phút, và hươu  sợ  hổ sẽ giết nó nếu nó ngủ hoặc thậm chí giả vờ ngủ. Do đó, nó tiếp tục tỉnh táo.

 

Vào buổi sáng,  hươu đã rất mỏi vì giữ nguyên một vị trí quá lâu. Nó khẽ lắc đầu. Khi làm vậy, sừng của nó đập vào nóc nhà.  gây ra một âm thanh khủng khiếp. Hổ nghĩ rằng hươu đực sắp chồm lên và giết chết hắn. Hắn nhảy vọt tới cánh cửa và chạy biến  ra khỏi nhà. Hắn chạy và chạy cho đến khi thật xa, thật xa căn nhà lợp bằng cỏ khô.

 

Hươu đực nghĩ rằng con hổ sắp chồm lên và giết chết nó. Nó cũng vọt cửa chạy vụt cho đến khi khuất xa, xa căn nhà lợp bằng cỏ khô. Hổ và hươu đực vẫn chạy trốn nhau cho đến tận ngày hôm nay.

 

Ngôi nhà mái cỏ khô nằm chờ ở nơi không quá cao cũng không quá thấp, không gần cũng không xa sông, không dưới tán cây quá rậm rạp, cũng không phải ngoài trời nắng gắt. Nó đợi và đợi cho đến khi mệt mỏi đến nỗi nó đổ xuống thành một đống.

 

(Hươu là loài ăn cỏ nhưng trong truyện này, tác giả cho rằng hươu có thể ăn thịt. Đó chỉ là hư cấu của tác giả để cho truyện thêm phần gay cấn. Thực ra, hươu cũng không ăn miếng thịt hổ nào. Nó chỉ mang xác con hổ về để dằn mặt hổ mà thôi.)

 

Nguồn:

Why the Tiger and the Stag Fear Each Other,

Elsie Spicer Eells, January 22, 2015, fairytalez.com

 

Không có nhận xét nào: