SOULVEDA là website của một
nhóm những cây bút trẻ Ấn Độ. Nội dung sáng tác của họ “tập trung vào hạnh
phúc, phúc lợi và sự thức tỉnh tinh thần”, “khuyến khích những cách sống lành mạnh
và hài hòa”, “nuôi dưỡng một lối sống toàn diện.”, giúp cho mỗi cá nhân có cuộc
sống bình an và khỏe mạnh, xã hội hạnh phúc và thế giới hòa bình. Ngoài ra họ
còn dự định giới thiệu tác phẩm của các nhà tư tưởng lớn của Ấn Độ.
Tên trang web SOULVEDA (tạm dịch:
Tinh Thần Vệ Đà) có vẽ họ muốn viết về nền văn minh Ấn Độ Giáo. Nội dung khá
phong phú nhưng vì chúng ta chưa đọc hết nên chưa bàn ở đây.
Riêng mục truyện ngắn có các
nội dung sau:
-Tình yêu (Love)
-Các mối quan hệ (Relationships)
-Gia đình (Family)
-Động lực (Motivation)
-Những bài học từ cuộc sống (Life
lessons)
Truyện ngắn sau thuộc nhóm Những
bài học từ cuộc sống.
HỌC CÁCH TỪ CHỐI
Truyện ngắn của Joy Rajat Das
“Này, em có thể đọc và sửa chửa
tài liệu này cho chị được không? Chị phải gặp một người bạn,” Gina hỏi Judy khi
cô nhặt chiếc túi của mình lên.
“Dạ được,” Judy ngập ngừng gật
đầu.
“Cảm ơn Judy. Bạn là một cô
em đáng yêu, cô ấy nói và rời đi.
Sau khi hoàn thành công việc
của mình, Judy xem tài liệu của Gina. Chúa ơi, nó có 30 trang! Cô kêu lên.
Cô ấy đã mất hai giờ để hoàn
thành việc sửa chửa. Lúc đó, trời đã tối. Cô mệt mỏi về đến nhà và đi thẳng lên
giường, bỏ bữa tối một lần nữa.
Judy là người mới của công ty.
Mong muốn tạo ấn tượng tốt, cô hiếm khi từ chối bất cứ ai. Cô đã giúp đỡ công
việc của nhiều người khác, cập nhật các thông tin mà họ cần. Cô đã làm mọi thứ
mà các đồng nghiệp của cô yêu cầu cô làm để cô không cảm thấy lạc lõng.
Một ngày nọ, Nia, sếp của
Judy thấy cô đang ngồi một mình ở bàn làm việc. Giờ làm việc đã kết thúc và mọi
người đã ra về.
Nia hỏi cô đang làm gì vào giờ
này. Khi Judy nói với bà ấy rằng cô đang làm giúp người khác, Nia rất bực mình.
"Để lại đó. Đóng máy
tính xách tay của em lại và đi với tôi,” Nia nói.
Cô đưa Judy đến một nhà hàng.
Khi họ ăn, Nia nhìn Judy và hỏi, “Tại sao em lại làm điều này? Tôi chắc chắn rằng
chuyện này đã từng xảy ra nhiều lần rồi.”
“Vâng, thưa bà,” Judy cố nhìn
đi chỗ khác.
“Gọi tôi là Nia,” bà mỉm cười.
"Em vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi."
“Em không muốn họ coi thường
em,” Judy trả lời.
"Tôi hiểu em muốn nói
gì. Tôi đã từng giống như em. Một người phụ nữ chỉ biết vâng lời. Tôi thường “dạ,
vâng”' với mọi yêu cầu, nghĩ rằng người khác sẽ có ấn tượng tốt về mình. Thay
vào đó, có lần tôi gần bị sa thải. Khi đó, sếp của tôi đã nói với tôi những gì
tôi đang nói với bạn bây giờ. Hãy học cách từ chối,” Nia nhấn mạnh.
“Dạ, em sẽ nghe lời, chị Nia.
Cảm ơn chị. Cứ đồng ý mãi thế này thực sự đang làm em kiệt sức,” Judy nói.
"Tất nhiên rồi! Nhưng đừng
nói không với sếp của em,” cả hai cùng cười.